Lão trọc Bangladesh xơi em mỹ đen lúc đi công tác, những buổi hẹn hò đi loanh quanh trong thành phố. Giờ tôi đã lên Thủ đô học, một đoạn đường khá xa từ nhà lên Thủ đô, khoảng cách quá xa khiến mỗi lần tôi nhớ em, tôi lôi cái điện thoại bàn phím lên ngắm lại những cái ảnh/video mà tôi quay cùng em. Đã nhiều lần tôi muốn xóa nó đi, nhưng tôi không làm được, Lão trọc Bangladesh xơi em mỹ đen thùy mị nết na nó như là một cái gì đó không thể xóa nhoà, hằng đêm tôi rất khó đi vào giấc ngủ, tôi cứ nhớ đến em, nhớ đến quãng thời gian bên nhau, rồi lại nghĩ đến cuộc đời mình sao vô nghĩa, vô vị, nhàm